Enzo Maresca không nghĩ Chelsea có thể cạnh tranh với Arsenal, chuyên gia nói gì?
Sao Tôi Lại Đi Săm So Chuyện Enzo Maresca?
Dạo này, nếu ai thấy tôi suốt ngày ôm khư khư cái điện thoại, cắm mặt vào các diễn đàn bóng đá Anh, thì xin thưa, tôi không phải chuyển nghề làm bình luận viên đâu. Mẹ nó, tất cả là tại thằng Long ‘Thẹo’, một thằng đồng nghiệp cũ chuyên môn cà khịa mà thôi. Chuyện là vầy, cái tiêu đề hôm nay tôi chia sẻ: Maresca nghĩ Chelsea không bằng Arsenal, chuyên gia nói gì? Cái vấn đề này, tôi phải lao vào tìm hiểu như một thằng điên, không phải vì tôi mê Chelsea hay ghét Arsenal, mà vì tôi cần phải thắng một cái gì đó, dù là nhỏ nhoi nhất.
Thực sự, gần đây tôi gặp một vố đau điếng. Chuyện cũng chẳng hay ho gì để kể lể. Tôi đổ gần như toàn bộ tiền tiết kiệm vào một cái dự án ‘viễn tưởng’ mà người ta vẽ ra. Kết quả thì ai cũng đoán được, nó bốc hơi trong một nốt nhạc. Vợ tôi buồn bã, con cái thì đang tuổi ăn tuổi lớn. Cả nhà rơi vào cảnh khó khăn, tôi thì mất hết cả tinh thần làm việc, suốt ngày thẫn thờ nhìn vào máy tính mà chẳng biết code cái gì. Cứ mỗi lần nghĩ đến số tiền đã mất, tôi lại tự đấm vào đầu mình. Công việc chính, dự án đang làm, gần như bỏ bê hết.
Rồi cái bữa cuối tuần, tôi với thằng Long ‘Thẹo’ đi nhậu. Thằng cha này biết tôi đang túng quẫn, lại còn là fan Arsenal cứng cựa, cứ thế xoáy vào cái tin Maresca (HLV mới của Chelsea) nói rằng đội mình khó mà cạnh tranh được với Arsenal. Nó cười ha hả, nói rằng Maresca tự nhận mình kém cỏi, còn chuyên gia sẽ đạp cho ông ta một trận. Tôi tức điên người. Tôi thách nó ngay tại quán: “Tao sẽ tìm ra và chứng minh Maresca có lý dựa trên phân tích kỹ càng của giới chuyên gia, chứ không phải nói bậy nói bạ như mày nghĩ!”. Thằng Long chơi liền, kèo là chầu nhậu thịt dê núi đắt nhất Hà Nội này, cộng thêm một tháng rửa bát hộ. Tôi chấp nhận ngay. Lúc đó, tôi chỉ mong thắng được cái kèo nhỏ này để lấy lại chút sĩ diện đã mất thôi, cảm giác kiểm soát được cái gì đó trong cuộc đời mình.
Quá Trình Tôi Thực Hiện “Dự Án” Phân Tích
Từ hôm đó, tôi biến mình thành một nhà nghiên cứu bóng đá bất đắc dĩ. Đây là quá trình tôi thực hiện và ghi chép lại, y hệt như tôi làm một dự án phần mềm vậy:
- Bước 1: Xác Định Phạm Vi và Dữ Liệu Nguồn. Tôi tập trung vào cụm từ khóa Maresca, Chelsea, Arsenal, competition, expert opinion. Tôi phải lục lọi các tờ báo uy tín của Anh, các kênh phân tích chiến thuật, thậm chí mò vào cả Twitter của mấy nhà báo nổi tiếng. Tôi ghi chép lại tất cả những cái tên “chuyên gia” được nhắc đến nhiều nhất.
- Bước 2: Sàng Lọc Thông Tin và Quan Điểm. Tôi dùng kỹ năng phân tích data của mình. Thay vì debug code, tôi debug lời chuyên gia. Tôi phân loại họ thành hai nhóm: nhóm ủng hộ Maresca (nói rằng thực tế phải xây dựng lại) và nhóm phản đối (nói rằng Chelsea luôn phải đặt mục tiêu cao). Tôi tạo một bảng so sánh các luận điểm chính.
- Bước 3: Đối Chiếu Số Liệu Thô. Để làm bài phân tích của mình nặng ký hơn, tôi đi sâu vào các chỉ số. Tôi so sánh dữ liệu xG (bàn thắng kỳ vọng) mùa trước của hai đội, đối chiếu tuổi trung bình đội hình, kinh nghiệm tại Champions League (Arsenal có, Chelsea thì không), và đặc biệt là sự ổn định của huấn luyện viên. Tôi lấy mấy cái bảng số liệu này, copy hết, dán vào một file riêng.
- Bước 4: Tổng Hợp và Kết Luận. Cuối cùng, tôi chắp vá tất cả lại. Tôi chọn những chuyên gia có lý lẽ sắc bén nhất—người nói rằng Maresca hoàn toàn đúng khi hạ thấp kỳ vọng để giảm áp lực, vì đội hình Chelsea còn quá nhiều vấn đề cần giải quyết, đặc biệt là sự thiếu vắng một tiền đạo cắm đúng nghĩa. Tôi hoàn thành bản nháp, dài hơn chục trang A4, chỉ để thắng một chầu nhậu. Thật nực cười.
Khi tôi đưa cái bản phân tích dày cộp ra cho thằng Long ‘Thẹo’, mặt nó tái mét. Nó cứ lẩm bẩm sao tôi lại làm công phu đến thế, chỉ vì một câu nói vớ vẩn. Tôi thắng cược. Tôi cảm thấy sung sướng không phải vì thắng được chầu thịt dê, mà vì tôi đã chứng minh được bản thân vẫn còn giá trị, vẫn còn có thể chủ động trong việc tìm kiếm câu trả lời và đánh bại được ai đó, dù chỉ là thằng bạn cà khịa.
Cái việc tôi lao vào phân tích Maresca và Arsenal này, thực chất là một cách tôi tự chữa lành vết thương. Tôi lấy lại được chút tập trung, đẩy được cái cảm giác bất lực ra khỏi đầu. Mẹ nó, đôi khi người ta không làm chuyện lớn được thì làm chuyện nhỏ. Cái quan trọng là sau khi làm, tôi nhận ra rằng Maresca nói rất đúng khi ông ta kêu gọi sự thực tế. Giống như tôi, tôi phải chấp nhận thực tế là tiền đã mất, rồi mới bắt đầu xây dựng lại từ từ. Không thể nào đòi ngay ngày mai mình phải giàu có, sung túc như xưa. Phải đi từng bước thôi. Cái việc dốc hết sức phân tích một câu nói bóng đá đã giúp tôi thấm thía hơn cả trăm bài giảng đạo lý.
Thế đấy, chầu thịt dê tôi đã ăn, Long ‘Thẹo’ đã rửa bát. Còn tôi, tôi lại vùi đầu vào công việc, nhưng lần này với một tinh thần khác. Đôi khi, mọi người ngạc nhiên sao tôi lại biết rõ mấy chuyện Maresca, Arsenal, chuyên gia nói gì. Lý do đơn giản lắm: nó là cái cớ để tôi sống sót qua giai đoạn khó khăn nhất của đời mình. Tôi biết ơn cái sự cà khịa ngu xuẩn của thằng Long ‘Thẹo’ này. Nếu không có nó, có lẽ tôi đã chìm sâu trong cái vũng bùn bất lực rồi.

留言
張貼留言